Đúng, 1 triệu làm sao mà mình cầm đi mua nhà được. Mình cầm nó đi để buôn quần lót đấy chứ.
Khởi nghiệp 1 triệu bằng việc bán hàng Facebook, mua nhà sau 3 năm, mua xe BMW sau 5 năm, con gái học trường quốc tế, tạm gọi có cuộc sống đầy đủ
Những gì mình viết ra đây không phải khoe mẽ, mình không có nhu cầu làm điều đó. Bởi vì so với những người hơn mình thì nó chẳng là gì cả, thậm chí nhiều người chưa cần làm gì cả họ đã khá giả hơn rồi. Nhưng mình vẫn viết, viết cho những ai đang mất niềm tin, viết cho những ai đang thiếu động lực, viết cho những ai đang ở những ngày đầu tiên giống như mình 6 năm trước…
Mình từng có bài viết về khởi nghiệp, nhiều bạn đọc sẽ thấy một số thông tin trùng khớp bởi vì báo chí cũng viết khá nhiều. Nhưng theo tiêu chí của cuộc thi, mình sẽ viết bài với một màu sắc mới, một góc nhìn mới.
1. Vốn 1 triệu
2. Tai nạn và thai dọa sảy
3. Bán nho và mua nhà
4. Làm sếp
5. Quay lại bán hàng online và viết sách
6. Bị hack nick
7. Mua BMW, đi dạy học, làm việc mình thích
1. Vốn 1 triệu
Mình kết hôn năm 2013. Lúc đó thực tình mà nói mình cũng đã kiếm được kha khá tiền từ đi dạy thêm rồi, nhưng bố ốm liên miên, mẹ già không có lương, nhà ở quê lại nghèo, thế nên làm được bao nhiêu mình đều gửi về quê cho mẹ.
Trước khi cưới, chồng mình làm xây dựng nhưng năm đó ngành khó khăn chung nên lương cả năm không lấy được. Những ai trong nghề chắc vẫn còn nhớ.
Cưới xong, chồng mình xin một công việc khác với mức lương 2.5 triệu, còn mình đi làm ở trường được 5 triệu. Tháng đầu tiên sau khi trừ tiền thuê trọ, gửi về quê, hai vợ chồng dư ra được 1 triệu đồng. Bây giờ nghĩ lại thấy sao mà ngày đó mình tiêu pha giỏi và vun vén khéo léo như vậy chứ.
Chính 1 triệu đó cho mình một khởi đầu mới.
Khi mình viết về việc mua nhà với số vốn 1 triệu, rất nhiều người tỏ ra nghi ngờ, có người bình luận không mấy thiện cảm cho lắm. Một chị thân với mình (quen nhau ở Facebook khi mình mới lập nghiệp), chị bảo:
“Bất cứ ai nói em chém gió em bảo đến gặp chị nhé! Chị không bao giờ quên được hình ảnh em ngồi nhặt từng quả nho rụng đâu.”
Có rất nhiều người có thể đang ở trong group này chứng kiến hành trình ấy, từ những ngày gian nan. Hơn ai hết, họ biết rằng mình bắt đầu từ những giọt mồ hôi, đi qua những đắng cay, thậm chí là nước mắt.
Đúng, 1 triệu làm sao mà mình cầm đi mua nhà được. Mình cầm nó đi để buôn quần lót đấy chứ.
Vì thấy các group dân tình bán đồ lót nhiều quá nên mình bán theo.
Google tìm mối các kiểu thì mình dám bỏ hơn 700k trong tổng vốn 1 triệu để nhập hàng. Mình không nhớ rõ con số đâu, nó chỉ khoảng khoảng đó. Đơn đầu tiên bán lãi được 15k, mình tự đi ship được 15k nữa chưa trừ tiền xăng khoảng hơn chục cây số. Nhưng mình vui, vui không thể tả nổi, vì chính đơn hàng đó cho mình niềm tin rằng: Không cần cửa hàng vẫn bán hàng được, online kiếm tiền được, Facebook kiếm tiền được.
Và mình quan tâm nhiều hơn đến bán hàng Facebook.
Mình chăm chỉ đăng bài vào các group, tích cực đi offline mở rộng các mối quan hệ và tìm kiếm khách hàng. Ngày càng bán được, lãi mẹ đẻ lãi con, có số vốn kha khá mình nhập đa dạng mặt hàng cùng với lương đi dạy học thì tích cóp được số vốn nhỏ.
Ông trời bắt đầu thử thách.
2. Tai nạn và thai dọa sảy
Đang lúc làm ăn ổn ổn thì mình đi đường bị ông say rượu đâm phải, gẫy xương ngón chân nên ở nhà “tĩnh dưỡng” khá lâu. Vết sẹo ấy bây giờ vẫn còn, mình thường đi giày để giấu nó (nhưng hôm nay mình sẽ chụp hình lại để ở comment nhé!).
Đối với nhiều người thì đó là “vận đen”, nhưng đối với mình thì thấy khá “may mắn” bởi vì chính thời gian đó mình toàn tâm toàn ý đầu tư cho bán hàng. Chứ kiểu vừa đi làm vừa bán thì mọi người biết rồi đấy, vẫn còn có lương ổn định mình không thể đột phá nổi.
Mình chính thức đầu tư cho bán hàng Facebook vì… không đi làm được. Chứ lúc này chưa có ý định làm giàu từ Facebook đâu. Chỉ nghĩ nếu không tập trung bán hàng thì làm gì có tiền, ngoài việc đó có làm được gì khác nữa…
Cứ như vậy, khi dồn hết tâm sức để làm một việc gì đó ta thường làm rất tốt, thậm chí còn vượt qua cả mục tiêu mà bản thân đề ra.
Khi kinh nghiệm nhiều lên, tiền kiếm nhiều hơn mình mới dám… có thai.
Đầu năm 2015 mình bầu em bé. Nhưng không may thai liên tục dọa sảy. Hầu như cả thai kỳ mình chỉ nằm treo chân để giữ vì cứ bước một bước lại chảy máu. Có những tháng nằm rền trong Bệnh viện Phụ sản, chân tê cứng với những mũi tiêm. Đau đớn, lo sợ, hoang mang, có lúc tuyệt vọng vô cùng vì bác sỹ báo… khả năng không giữ được ☹. Nhưng rồi vượt qua phút yếu đuối và lo sợ đó, mình lạc quan hơn, tìm những clip hài trên Youtube để xem, đọc những cuốn sách truyền động lực để tự mình vượt qua. Hạnh phúc vô cùng, bây giờ mình có một em bé khỏe mạnh, thông minh, nhanh nhẹn.
Tất nhiên, không chỉ dừng lại ở đó đâu nhé, kể cả trong bệnh viện mình vẫn bán hàng đều đều đấy. Phần vì tiện có cái điện thoại, phần vì sợ thời gian dưỡng thai không kiếm ra tiền sau này nuôi con, thế nên mình vẫn chăm chỉ lắm. Thậm chí khi nhà mình không có ai thì shipper vẫn đến soạn hàng và tự đi ship cơ. Mới nói, hành trình của mình thật may mắn khi gặp những người như vậy, các em như ân nhân của mình, đến bây giờ vẫn khắc cốt ghi tâm.
Khi mình kể những câu chuyện này, có thể ai đó sẽ nghĩ: “Ồ, chuyện kinh doanh thì có liên quan gì đến mấy bà bỉm sữa chửa đẻ.” Có liên quan đấy bạn ạ, để cho những người đàn ông hiểu rằng, một người phụ nữ phải vượt qua những gì, và mong họ trân trọng vợ hay bạn gái của mình hơn. Cũng là để cho chị em phụ nữ đọc được bài này có được niềm tin rằng, phụ nữ không hề yếu đuối như chúng ta tự nghĩ. Vả lại, với bản thân mình thì con gái chính là nguồn động lực giúp mình phấn đấu hơn nữa, cố gắng nhiều hơn nữa để cho con có điều kiện vật chất và tinh thần tốt nhất. Khi sống một mình ta có thể ăn tạm gói mỳ tôm, nhưng khi có con thì khác. Chuyện làm ăn là chuyện lớn nhưng có chuyện còn lớn hơn nữa đó là chuyện làm mẹ. Thế nên chuyện làm ăn của mình luôn gắn liền với chuyện nuôi con là vì thế.
3. Bán nho và mua nhà
Lang thang ở Facebook, mình thấy có em bán nho Ninh Thuận giá 250k/thùng. Mua về ăn thấy ngon nên mình tìm mối để bán luôn, tính con buôn mà. Ngày đó mọi người vẫn trêu mình là “nữ hoàng nho” vì mình bán đắt hàng lắm. Cả nho, bưởi Diễn và hoa quả khác thì tính sơ sơ bán được mấy tấn một ngày, khá nhiều so với thời điểm bấy giờ.
Nhưng bán hoa quả rủi ro, hôm nào xe lạnh hỏng là y như rằng ngồi nhặt quả thối hoa mắt luôn. Trời ơi, mình còn tiết kiệm nên chỉ thuê một người làm nữa chứ, cứ sợ phải trả lương mất tiền. Con gái đặt trên nôi, mẹ ngồi xếp nho, nhặt nho, gọi ship… tung hỏa mù hết cả. Bán hoa quả thì không phải vốn, vì trong kia gửi ra mình bán xong mới chuyển tiền vào, lãi thì trông thấy mà lỗ cũng nhìn thấy luôn. Nói vậy chứ mình cũng lãi nhiều, buôn bán mà, không lãi thì nghỉ chơi cho khỏe. Ấy thế nhưng mình vẫn giải nghệ, vì có nhu cầu làm việc gì đó đỡ đầu bù tóc rối. Chuyển nghề gì thì mình viết ở đoạn dưới nhé! Còn bây giờ mình nói về vụ mua nhà.
Vợ chồng tích được khoản kha khá rồi nhưng chưa có ý định mua nhà đâu, định để vốn đó làm ăn đã. Thế nhưng có bạn bán nhà bạn nhắn chào mời, thấy hay hay nên chuyển khoản 50 triệu đặt cọc cho chắc. Tính mình là thế, do dự là không làm được, quyết phải chuyển tiền luôn mặc dù lúc đó chưa đủ, thời gian đợi nhận nhà vẫn phải cày cật lực mọi người ạ. Mình cũng liều nhỉ?
Mua được nhà sau 3 năm đầy biến cố, điều mình cứ nghĩ trong mơ.
4. Làm sếp
Mình có tâm huyết với giáo dục, thực sự thích giáo dục nên mở trường mầm non, các lớp tiếng Anh. Lúc đầu mở các lớp tiếng Anh đông học viên lắm, được đà mình mở nhiều nơi hơn. Sai lầm chính là ở chỗ đó. Mình học Sư phạm ra, chưa có kiến thức gì về quản trị, điều hành, không có chiến lược, không có kế hoạch gì hết nên đuổi theo nó để sửa sai, thất thoát… mệt nhoài. Sếp mà đế giày không có lúc nào khô, bận rộn suốt, làm hết cả việc của nhân viên vì sợ… chúng nó làm không nổi, giao việc không yên tâm. Vậy đấy, gần một năm trời lấy vốn chỗ nọ đập chỗ kia, ăn không ngon, ngủ không yên vì ôm đồm quá nhiều việc. Cuối cùng không chịu nổi nữa mình dừng lại, dù biết tiền cuốn gói ra đi theo nó không phải là nhỏ. Thế nhưng nếu cứ để như thế, bù lỗ, thất thoát cộng với thời gian chết còn kinh khủng hơn.
Nên mình khuyên các startup đừng vội vàng, học trước, đi làm việc lấy kinh nghiệm trước rồi hãy khởi nghiệp.
Ai cũng biết thất bại là mẹ của thành công, nhưng sau lần thất bại thì tiền vùi cho không ngóc đầu lên nổi, gây dựng lại khó lắm. Thế nên phải học, kiến thức càng nhiều thì rủi ro kinh doanh càng ít. Bây giờ mình vẫn đang đi học, chưa bao giờ cho phép mình ngừng học cả.
5. Quay lại bán hàng online và viết sách
Sẵn có lượng khách yêu quý từ lâu nên việc bán hàng với mình chẳng có gì khó khăn. Sau một thời gian nghỉ thì vẫn đắt hàng lắm. Lúc này vừa kiếm tiền mình lại dành thời gian để viết sách nữa. Do có yếu tố nhạy cảm nên mình không viết tên cuốn sách ra đây, thực sự ở đây mình cũng không muốn quảng cáo hay gì cả.
Cuốn sách bán rất chạy, mình lại kiếm được nhiều tiền hơn mình nghĩ rất nhiều. Kiêu ngạo, hợm hĩnh cũng bắt đầu từ đó. Có lẽ, vinh quang đến bất ngờ làm con người ta thay đổi, khác đi. Vả lại, chính những lời có cánh ở mạng xã hội bỗng làm cho mình “sống ảo”. Mỗi bài đăng lên đều có những bình luận: Yêu chị quá; chị giỏi quá; ngưỡng mộ chị quá… cứ đẩy mình lên cao, mãi không rụng xuống đất được.
Có lần, ở hội thảo mà mình là nhân vật chính, mình cao su đến muộn, bạn mình nói rằng:
Trên đời này ai cũng có thể thay thế được, em đừng tự cho mình là nhất.
Sau đó và vài bài học đắt giá nữa, mình định vị lại bản thân, sống chan hòa, tích cực hơn. Căn bệnh tự mãn cũng mất dần.
Người ta dạy nhau cách đối diện với thất bại, nhưng mình cũng thấy cần một lớp “cân bằng sau thành công” để không nhiều người mắc phải “bệnh” như thế.
6. Bị hack nick
Mình bị hack nick chính đang bán hàng. Không những hack mà nick khác lập lên cũng bị dập tơi tả hết. Với người bán hàng online nick cá nhân quan trọng như nào chắc mọi người hiểu.
Mình bị bước vào đường cùng. Có lúc bế tắc tưởng chừng gục ngã. Nhưng con gái gọi mình đứng dậy, mình không để con khổ được. Ngọn lửa trong mình thôi thúc mình đứng lên, bước tiếp.
Mình tìm cách bán hàng ở các kênh khác ngoài Facebook, nhận viết content, lập fanpage và nuôi nó lớn. Ơn trời, nhờ các fanpage đó mà bây giờ mình có nguồn thu nhập thụ động khá ổn định. Mình thoát khỏi cái bóng của thương hiệu cá nhân, thoát khỏi lệ thuộc vào nick Facebook. Sau đó mình nhận ra, kinh doanh hay việc gì khác cũng luôn phải có những phương án đề phòng rủi ro, không bỏ trứng vào một giỏ như trước.
Qua đó cũng có thêm niềm tin, ông trời không triệt đường sống của bất cứ ai cả, trước khi cho mình làm việc lớn phải đánh mình tơi tả cái đã. Thế nên bây giờ mình mới dạy con gái: Đừng mong cuộc sống êm đềm, hãy đủ mạnh mẽ để đương đầu với bão tố.
7. Mua BMW, đi dạy học, làm việc mình thích
Lắm lúc tưởng mình mất tất cả nhưng không phải, trí tuệ mình vẫn nằm ở đó, có trí tuệ là có tiền. Thế nên mình gây dựng lại mọi thứ cũng nhanh lắm, càng làm càng tốt hơn, mạnh mẽ hơn, quyết đoán hơn, lạnh lùng hơn.
Mua được chiếc xe mình thích, con học ở môi trường mình mơ, có nhiều thứ mà trước kia còn chưa dám nghĩ tới…
Mình đi học đàn, học hát, học vẽ… học tất cả những gì tuổi thơ mơ mà chưa được chạm tay vào. Rồi đi tập gym, chạy bộ, sống khỏe mạnh và tích cực.
Vui nhất là mình có nhiều việc để làm. Mình thích làm việc lắm, làm việc điên cuồng cơ chứ không phải làm chơi chơi đâu.
Nhiều người hỏi sao mình phải khổ vậy?
Nhưng mình có thấy khổ đâu, mình còn sợ sướng quá đây này
ECOMME xin gửi lời cảm ơn trân thành đến tác giả Kim Thùy
*Bản quyền nội dung thuộc về ECOMME và tác giả Kim Thùy, vui lòng trích dẫn nguồn link bài đầy đủ khi đăng lại.