Chào các bác, tôi tên Hiệp nay cũng xấp xỉ U30 rồi. Đã có vợ và không bê đê.
Hiện có thể gọi là giám đốc quèn ở 2 công ty gắn liền với chữ Dana – Danawatch ( đồng hồ) & Danatech (nội – ngoại thất) – Và tôi khát khao có 1 tập thể Dana của đời mình. Dana là viết tắt của Đà Nẵng đó quý zị…
Để bắt đầu câu chuyện đời mình, tôi xin được lùi về cách đây 30 năm. Tôi sinh ra từ làng, lớn lên từ nông thôn. Tuổi thơ gắn liền với con bò, con heo, con gà, thậm chí là con đỉa ở đồng ruộng, con vắt ở núi. Nghe như văn nhưng thực tế là vậy, vì ba tôi là nông dân, mẹ tôi cũng là nông dân nên anh em tôi sinh ra đều là nông dân…Tuổi thơ cực lắm, sống ở vùng trung du miền núi mà, huyện tôi là Tiên Phước – Quảng Nam, huyện núi nghèo cả làng chứ chẳng riêng nhà tôi. Nên có đói, có lạnh cũng chẳng xin được ai miếng gì.
Ăn cơm lùi sắn cả hơn 3/4 cái nồi. Muối mè, mắm cái đen ngồm cả tuổi trẻ. Nhưng tôi yêu quê hương vô cùng, yêu cái tuổi thơ với những trò chơi dân gian điên dại… cái đó chắc không bao giờ phai nhạt được. Tôi cũng thương vô cùng 2 ông bà già sinh ra tôi. Đó là lý do vì sao tôi quyết tâm đổi đời, bằng cách học thật giỏi… mới có những câu chuyện hôm nay.
Tôi ra thành phố đi học sau 13 năm đèn sách ở quê nghèo (do học ngu) , bước ra thành phố lơ ngơ đúng cái kiểu bò đội nón. Cũng học ngành quản trị kinh doanh hẳn hoi, ngành du lịch nhưng… chẳng biết cái gì về nó. Tôi chán cái cảnh lên trường chép chép đọc đọc rồi cuối kỳ thi. Thức khuya nhồi nhét chữ với số, muốn nổ não.
Tôi quyết định ra ngoài đi làm cho cái đầu bớt ngu.
Và cuối năm 1, đầu năm 2 đại học, tôi xin đi bán hội thảo cho một công ty chuyên tổ chức các khoá học đào tạo kỹ năng. Nhưng môi trường hơi phức tạp, cũng hên khi tôi là thằng điếc mà còn đeo tai nghe nên cứ thế làm liều.
Học tóm tém học được vài kỉ năng chém gió, rồi xin đi làm MC sự kiện, làm teambuiding, đi bán trái cây ngoài chợ, bán quán nhậu bình dân tự mở, bán thú cưng ” Thú cưng đà Thành” , bán rượu, bán hải sâm gì đó, mót hết vốn mở công ty bán dịch vụ quảng cáo… Chỉ thiếu đi bán cái ngàn vàng thôi dù có lúc cũng nghĩ tới việc đó…bán riết hồi nợ nần chồng chất, về quê không dám về. Tết nhất cũng không về để kiếm tiền trả nợ.
Thất bại nên sau đường cùng ai kêu gì làm nấy. Đi làm thuê mảng cafe, spa,…
Hên cái lúc ấy gặp đúng bà bồ, sau là vợ mình cũng mù quáng tin tưởng theo. Có người chia sẻ, có lúc ôm nhau khóc cùng. Vì cực quá. Thử nghĩ, năm 3 đại học tôi nợ gần 200 triệu thời điểm đi học thì hẳn là một điều gì đó kinh khủng. Vay đâu vay, đừng vay nóng các bác nhé!
Nếu tâm lý không vững chắc mộ tôi xanh mấy lần làm cỏ rồi… vì sông Hàn – Đà Nẵng nhiều cầu lắm.
Trong đầu tôi chỉ một tâm niệm “tiền là thứ để phục vụ mình, chứ mình không phục vụ nó.” Nghe hoành tránh tá tràng không ?
Thế rồi đến cái gọi là gay cấn đây, năm 2015, đúng một phát vào cái ngày đẹp trời – 24/12 Noel đáng nhớ, tôi bị nhồi máu cơ tim. Cái bệnh mà 9 thằng bị thì có 10 thằng ra đi. Trời xui đất khiến sao cho tôi còn thở. Thập tử nhất sinh, tôi được sống lại lần thứ 2. Cú bệnh đó khiến cho những ai quanh tôi cũng đều một pha ngộp thở. Có đứa ghét đắng tôi cũng chạy qua hỏi thăm. Cái thằng tôi nợ tiền nó. Tôi sống lại rồi, ông giáo ạ.
Tôi mới cảm nhận được là, bao lâu nay tôi sống quá nhanh, quá vội vã và quá mưu cầu sự thành công nên mọi thứ chẳng đâu vào đâu. Sau hơn 2 tháng dưỡng bệnh ở quê, tôi quay lại đi học và viết tiếp câu chuyện tình yêu đẹp với bạn gái. Lúc này tôi mới sực nghĩ, giờ mình chẳng có sức khoẻ để đi làm các việc tăng động hay chạy nhảy kia. Chắc tiếp tục tìm kiếm một sản phẩm nào đó để bán.
Nhưng bán cái gì để không lỗ sấp mặt bây giờ. Bán mà không sợ tồn kho, bán không sợ nó tắt thở như thú cưng hồi đó chẳng hạn và có thể bán online. Ship hàng tận giường.
May mắn khi đó mẹ vợ tôi hiện tại có bán đồng hồ và mắt kính ở chợ. Bảo tôi và vợ đem về bán thử xem. Tôi lúc trước cũng có mày mò bên Facebook nên khởi động cũng có tia hi vọng. Thấy có chút khoai, chút sắn nên tôi quyết định bán đi chiếc xe Honda 67 cùi bắp lúc đó được đâu đó 6tr để tiếp tục nhập hàng về bán. Tất nhiên là tôi nhập đồng hồ. Lấy lên là Danawatch – đồng hồ Đà Thành.
Với cái gọi là quyết tâm làm giàu, tôi hì hục học hỏi, tìm kiếm thông tin và học cách chạy quảng cáo. Tự tay chụp hình sản phẩm, quay clip full HD không che, gói hàng, giao hàng, bán hàng.. nói chung làm tất tần tật mọi thứ.
Chính vì tự cày nên sau này quản lý nhân viên dễ đó các bác.
Ông trời cũng thương, sau hơn 1 năm cố gắng từ 10 chiếc đồng hồ, tôi xoay vòng vốn đắp vào thì được hơn 150 chiếc. Vốn nằm trong hàng khoảng 100tr. Đến đầu năm 2016, tôi đứng trước 2 quyết định lớn đó là: Mở cửa hàng và cưới vợ. Cưới vợ là điều hiển nhiên nó đến, vì ông thương yêu con gái người ta 3-4 năm thì nên cưới đi. Với cô bé không chê bạn nghèo, bạn hôi là vui rồi.
Mà chia sẻ thêm, ngày tôi cưới vợ cũng là ngày tôi nhận cái bằng đại học. Bạn bè học 4 năm ra trường, tôi học hơn 6-7 năm. Nói chung cũng ổn. Còn cửa hàng thì… hazzz … quá nhọc.
Người ta bảo, bắt đầu là giai đoạn khốn khổ nhất. Tôi chỉ có đống đồng hồ trong tay với tầm 2-3 mươi triệu tiền mặt gì đó. Làm sao đủ để mở 1 cửa hàng.
Thế là tôi quyết định về quê, trao trả tấm thân này, đổi thẳng thắng với ba mẹ ruột để xin cái sổ đổ đi cắm ngân hàng và vay được 150tr đồng. Mà ngoại nội nó, làm cái hồ sơ vay trên cái đất ở quê nó khó, nó hành tôi chạy thủ tục hồ sơ hơn 20 ngày liền. Cứ chạy Đà nẵng – Tiên Phước 100km bằng xe máy. Sáng đi chiều về nên gặm bánh mỳ mà nuốt không nổi.
Nhưng với quyết tâm, thì gì cũng có thể làm được các bác ạ. Thế là cái Tên DANAWATCH xuất hiện ở đường lớn từ đó. Cứ thế, tôi và vợ tự tay làm tất cả.
Xây dựng Fanpage, tự chạy Ads, tự làm hàng, bán hàng, giao hàng. Có khi tự đóng vai nhiều vị trí để giao tiếp với khách. Để khách cảm thấy doanh nghiệp mình hoành tráng hơn. Thế mới buồn cười.
Ngỡ là mình sẽ yên vị ở shop đó, kiếm cơm qua ngày nuôi vợ và trả nợ. Nhưng khó ngờ, tham vọng ngày càng lớn. Mục tiêu ngày càng cao. Cũng do tự tin vào bản thân nên tôi quyết định chuyển cơ sở sang một vị trí thuận lợi hơn. Với tiền thuê mặt bằng gấp 4 lần. Tiền setup lên tiền tỷ. Cả 1 bài toán nan giải và điên rồ. Vợ tôi xì trét vì quyết định đó. Bao nhiêu tiền tích góp được tôi xin rút sạch. Và “mặc kệ nó, làm tới đi” – “suy nghĩ lớn để thành công” cứ inh ỉnh mãi trong đầu. Lại một lần nữa tự làm khó mình….
Tháng 3/2018, tôi quyết định chuyển trụ sở công ty mình về vị trí khác trong cái lúc bùi nhùi khó khăn chồng chất về tiền bạc. Tôi chay mặt đi vay từng chỗ. Mượn hét người này, sang người nọ. Chỗ một ít góp lại. Và rồi chuyện gì cũng làm được nếu quyết tâm đủ lớn.
6 tháng sau khi chuyển, lượng khách hàng giảm mạnh vì trước đây bán chủ yếu khách quen. Tôi dần như rơi vào stress. Nợ nần cứ đẩy tới ùn ùn. Công nợ ngày càng nhiều. Có lúc tôi khóc một mình trong đêm vì quá áp lực.
Nhưng rồi tự nhủ, nếu muốn quay đầu thì hỏi lại vì sao mình bắt đầu. Thế là tự thân vận động, xúc lại thần kinh chưa ổn định tiếp tục chiến đấu. Thay đổi cách làm Fanpage, tập trung xây dựng nội dung, chia sẻ những cái hay, kiến thức về đồng hồ. Chuyển đổi mô hình. Từ bán fake lẫn aut sang bán chính hãng 100%. Tập trung hoàn toàn vào dịch vụ sữa chữa bảo hành. Lấy cái tâm làm nòng cốt. Hư thì đổi. Hỏng thì sữa. Sữa nhiều lần quá thì đổi.
Lời ít cũng được nhưng phải bán chính hãng. Phải bán hàng chất lượng. Bán bằng Tâm thì sau mới có Tầm. Liên kết với các nhà phân phối lớn và uy tín. Đi học nhiều hơn. Học về quản trị, học về marketing. Mạnh dạn đổ tiền chạy ads cho thương hiệu nhiều hơn. Tìm kiếm thêm cộng sự có tâm và tài. Xây dựng phòng ban nhân sự đàng hoàng…
Nói chung có một câu rất hay tôi học đó là: “Khi bạn muốn doanh nghiệp bạn phát triển thì bạn hãy phát triển bản thân bạn trước. Tầm bạn bao nhiêu thì doanh nghiệp bạn bấy nhiêu.”
Nên tôi có một tâm thế lúc nào cũng nên học hỏi. Tôi luôn đặt mục tiêu để chinh phục. Học cách xoay vòng vốn tài chính. Trong đó có cái xoay vốn bằng thẻ tín dụng ngân hàng mà anh em khởi nghiệp nên tham khảo. Cùng với đó là rất cần anh em xác định đúng phân khúc khách hàng mình kinh doanh. Rồi phạm vi kinh doanh. Tôi nêu gương Xe Máy Tiến Thu, máy Tính Phi Long nên tập trung mạnh khu vực miền trung và Tây Nguyên.
Kết quả là:
- 11/2018 – Danawatch được vinh dự là top 5 đại lý bán hàng xuất sắc nhất thương hiệu đồng hồ Orient khu vực miền Bắc & Trung.
- Tổng kết 2018, doanh thu tăng trưởng gấp 10 lần so với 2017.
- 04/2019 tôi trả xong hết nợ.
- 05/2019: Tôi mua ô tô.
- 9/2019: Tôi có thêm 1 chi nhánh với tổng vốn đầu tư hơn 2,5 tỷ.
- Tháng 10/2019 – thêm cái duyên mới bên ngoại nội thất và cái tên Danatech ra đời. Và tầm 10 dự án triển khai thành công.
Mọi chuyện nhìn như có kết quả nhưng với tôi mọi thứ như vừa mới bắt đầu. Tôi hay nói với vợ tôi, hãy cho anh trước 40 tuổi đến chiến đấu. Tôi muốn có một tập thể kinh doanh mang tên Dana. Và mỗi ngày tôi đang viết tiếp câu chuyện đó.
Sau hơn gần 5 năm nhìn lại sau cái lần sắp uống trà với bác Diêm vương, đúc kết lại qua câu chuyện đời mình bằng chừng này câu chữ hẳn còn sót rất nhiều. Những qua câu chuyện nhạt nhẽo này, tôi muốn nhắn gửi tới anh em vài điều tôi cho là cần:
- Làm gì làm hãy để ý tới sức khoẻ
- Hãy làm và có mục tiêu, chiến lược rõ ràng để chinh phục
- Tiền là công cụ, không phải là mục tiêu.
- Muốn đi nhanh thì đi 1 mình, đi xa thì đi với đồng đội
- Hãy luôn nêu cao tinh thần học hỏi và luôn mang trong mình một quyết tâm thực sự.
- Và CÔNG NGHỆ là thứ không thể thiếu trong doanh nghiệp thời nay.
Tôi không hi vọng câu chuyện lãng xẹt này được giải mà chỉ trông mong có thể truyền được một chút cảm hứng nào đó cho anh em đang bắt đầu khởi nghiệp.
Chúc anh em có nhiều điều trên và thành công hơn nữa.
Xin CẢM ƠN !
ECOMME xin gửi lời cảm ơn trân thành đến tác giả Nguyễn Hoài Hiệp – CEO Danawatch.
*Bản quyền nội dung thuộc về ECOMME và tác giả Nguyễn Hoàng Hiệp, vui lòng trích dẫn nguồn link bài đầy đủ khi đăng lại.